Bí kíp soi kèo chuẩn xác (Tăng tỷ lệ thắng lên đến 90%)
Trời ơi, cái chuyện soi kèo chuẩn này, tui nói thiệt, hồi xưa làm gì có mấy cái này. Giờ tụi nhỏ nó bày ra đủ thứ, tui cũng chẳng hiểu gì sất. Mà thấy chúng nó kiếm được tiền, cũng ham.
Mấy đứa cháu tui nó hay nói cái gì mà “tỷ lệ kèo”, rồi “soi kèo bóng đá”, nghe lùng bùng lỗ tai. Tui hỏi thì nó bảo, đại khái là dự đoán xem đội nào thắng, đội nào thua, rồi đặt cược. Mà muốn thắng thì phải “soi kèo” cho chuẩn.
Tui cũng ráng nghe chúng nó chỉ, mà sao thấy khó hiểu quá. Nào là phải xem đội hình, xem cầu thủ nào đá, rồi phong độ ra sao, rồi lịch sử đối đầu, tùm lum thứ. Nghe mà muốn nổ cái đầu.
Mà tụi nhỏ nó bảo, soi kèo chuẩn thì mới dễ thắng. Chứ cứ nhắm mắt đặt bừa là có ngày sạt nghiệp. Nghe cũng có lý. Nên tui cũng ráng học hỏi, mà sao thấy cái đầu mình nó không vô nổi.
- Nó bảo phải xem “tỷ lệ cược”, cái này là cái gì đó mà nhà cái đưa ra, cao thấp gì đó. Tui nghe mà chả hiểu gì.
- Rồi phải “nắm vững thông tin”, tức là phải biết đội nào mạnh, đội nào yếu, cầu thủ nào hay, cầu thủ nào dở. Cái này thì tui còn hiểu được chút chút.
- Rồi còn phải học hỏi “kinh nghiệm” từ mấy đứa giỏi hơn, gọi là “chuyên gia” gì đó. Nghe sang chảnh quá trời.
Tui thấy tụi nhỏ nó lên mạng, đọc mấy cái bài viết về soi kèo bóng đá. Rồi xem mấy cái video, nghe người ta phân tích, bình luận. Tui cũng bắt chước xem theo, mà thấy hoa cả mắt.
Có đứa nó còn bảo, phải “phân tích” cái gì mà “dữ liệu thực tế”. Rồi phải “đưa ra quyết định” gì gì đó. Nghe mà thấy nhức cả đầu. Tui nghĩ, chắc cái này chỉ có tụi trẻ tụi nó mới làm được. Chứ già như tui thì chịu.
Mà ngẫm lại cũng thấy hay hay. Hồi xưa làm gì có mấy cái này. Chỉ có đi xem đá bóng, cổ vũ cho đội mình thích. Thắng thua gì cũng vui. Giờ thì người ta bày vẽ ra đủ thứ, kiếm tiền từ cái chuyện thắng thua của mấy đội bóng.
Thấy tụi nó soi kèo trúng, kiếm được tiền, tui cũng mừng cho tụi nó. Mà cũng lo, sợ tụi nó ham mê quá rồi sa đà vào cờ bạc, cá độ thì khổ. Nên tui cũng hay dặn dò tụi nó, chơi gì thì chơi, cũng phải biết điểm dừng.
Tui thấy có mấy cái “kí hiệu” gì đó, loằng ngoằng, phức tạp, tụi nó bảo là để đọc “kèo chấp”. Mà tui nhìn vô thì thấy như gà bới, chả hiểu mô tê gì. Thôi kệ, tụi nó hiểu là được rồi.
Nói chung là cái chuyện soi kèo chuẩn này, tui thấy nó cũng có cái hay, cái dở. Hay là giúp người ta có thêm niềm vui, có cơ hội kiếm tiền. Dở là dễ sa đà vào cờ bạc, cá độ, rồi mất tiền mất bạc, gia đình tan nát.
Thôi thì, ai chơi thì chơi, tui già rồi, tui không chơi. Tui chỉ mong tụi nhỏ nó chơi vui vẻ, lành mạnh, đừng để ảnh hưởng đến cuộc sống, gia đình. Vậy là tui mừng rồi.
Mà nói đi cũng phải nói lại, nếu mà biết soi kèo chuẩn thì cũng kiếm được bộn tiền đó chớ. Thấy mấy đứa trong xóm, có đứa nó trúng lớn, mua xe, xây nhà, nhìn mà phát ham. Nhưng mà, cái gì cũng có giá của nó. Dễ ăn thì cũng dễ thua. Nên thôi, tui cứ an phận thủ thường, có rau ăn rau, có cháo ăn cháo, cho nó lành.
Tui chỉ mong là, đừng có ai vì ham mê mấy cái trò đỏ đen này mà bán nhà bán cửa, vợ con nheo nhóc, khổ sở. Như vậy thì tội nghiệp lắm. Tiền bạc thì cũng quan trọng, nhưng mà tình cảm gia đình, hạnh phúc mới là quan trọng nhất.
Nói chung, cái thời buổi này, kiếm tiền cũng khó khăn, nhưng mà phải kiếm tiền cho đàng hoàng, chân chính. Chứ đừng có vì mấy cái trò đỏ đen mà hại mình, hại người. Nghe lời tui đi, soi kèo gì thì cũng phải cẩn thận, đừng có để tiền mất tật mang, khổ lắm đó!